top of page
Tìm kiếm

A-PHÉC THÀNH PHỐ NỔI TIẾNG TRONG KINH THÁNH CÙNG NHỮNG LIÊN QUAN ĐẾN ALEXANDER ĐẠI ĐẾ VÀ LA MÃ




Tel Aphek làm chứng cho câu chuyện đáng kinh ngạc liên quan đến Hòm Giao ước, Alexander Đại đế và Cuộc nổi dậy của người Do Thái chống lại La Mã.


“Lời của Sa-mu-ên được rao truyền cho cả Y-sơ-ra-ên. Y-sơ-ra-ên ra trận đón những người Phi-li-tin, và đóng trại gần Ê-bên-Ê-xe, còn người Phi-li-tin đóng trại tại A-phéc.” (1 Sa-mu-ên 4: 1)


Tel Aphek ( di chỉ A-phéc ) ( Tiếng Do Thái là : תל אפק ), mà Kinh Thánh chép ngày nay nằm ở đồng bằng Sharon, ngoại ô Petah Tikva, ở đầu nguồn của sông Yarkon, A-phéc là một trong những thành phố hoàng gia Canaanite (được củng cố) sớm nhất. Nó bảo vệ Đèo A-phéc của Via Maris.


Tel Aphek là những gì còn lại của thị trấn A-phéc trong Kinh Thánh, thị trấn này được đề cập trong Giô-suê 19:30, trong Các quan xét 1:31 thì nó thuộc về chi phái A-se. Theo lịch sử Kinh Thánh thì khu vực này là một phần của Ca-bun và được Sa-lo-môn trao cho Hi-ram như là một phần thưởng cho việc cung cấp vật liệu để xây dựng đến thờ thứ nhất ( I Các-vua 9:12 ). Đây cũng là nơi mà người Y-sơ-ra-ên phải hứng chịu một trong những thất bại nặng nề nhất - việc đánh mất Hòm Giao ước, vào tay người Phi-li-tin. Phao-lô được đưa đến đây trên đường đến Sê-sa-rê, theo sách Công vụ các sứ đồ.


Tel Aphek ngày nay là nơi có ý nghĩa lịch sử đáng kinh ngạc. Thiên nhiên ở đây rất đẹp, có những ao nước có mái chèo, nhiều bãi đậu xe và thậm chí không tốn kém để tham quan. Ngoài ra, nơi tuyệt vời này có những tàn tích được bảo tồn tốt từ nhiều đế chế đã cai trị đất nước trong hơn 4000 năm qua, một điều cực kỳ hiếm (mặc dù Israel nổi tiếng là nơi có những kho báu được bảo quản tốt từ các đế chế khác nhau, nhưng thật hiếm khi tìm thấy tất cả chúng tại một địa điểm ).



Người ta sẽ nghĩ rằng khách du lịch sẽ đổ xô đến thăm, nhưng thực tế không phải vậy. Khách du lịch hiếm khi đến thăm nơi đây, và thậm chí hầu hết người Israel đều không biết về địa điểm này.


A-phéc nằm trên một tuyến đường vô cùng chiến lược. Có một thời, Ai Cập và Lưỡng Hà là siêu cường của thế giới, khi đó con đường cao tốc cổ đại dẫn từ Ai Cập sang Lưỡng Hà đi qua A-phéc. Mặc dù toàn bộ con đường cần được bảo vệ, các đế quốc vẫn ưu tiên kiểm soát đoạn đường cụ thể này (được gọi là đèo Aphek) vì vị trí này rất hẹp (chỉ hai km chiều rộng).


Theo đó, sông Yarkon bắt đầu chỉ vài feet về phía tây của Aphek, khiến vùng đất này trở nên sình lầy - hầu như không phải là nơi để xây dựng đường. Chỉ một đoạn ngắn về phía đông là vùng núi Sa-ma-ri.Do đó, đây là nơi duy nhất có thể xây dựng một con đường. Và bất cứ ai kiểm soát pháo đài này về cơ bản sẽ kiểm soát việc đi lại vào thời cổ đại.


Những người đầu tiên xây dựng ở đây là người Ca-na-an (Giô-suê 12:18). Vào thế kỷ 15 trước Công nguyên, Pharaoh Thutmose III xâm lược Israel và chinh phục nhiều thành phố, bao gồm cả A-phéc. Trong 350 năm tiếp theo (chồng lên chế độ nô lệ của người Y-sơ-ra-ên ở Ai Cập), Ai Cập đã cai trị vùng đất này.


Các pharaoh cho phép các vị vua của thành phố Ca-na-an tiếp tục cai trị miễn là họ không nổi loạn - mặc dù các thống đốc Ai Cập được bổ nhiệm để giữ các vị vua Ca-na-an trong hàng ngũ. Một số tài liệu cổ được viết bằng chữ hình nêm (ngôn ngữ quốc tế cổ đại thời đó) đã được tìm thấy ở đây.

Khi người Do Thái được Chúa giải phóng khỏi Ai Cập và quân đội của Pharaoh chết đuối trên Biển Đỏ, Ai Cập mất quyền kiểm soát đế chế ở nước ngoài của mình, bao gồm cả Israel, và 31 thành phố Canaan giành được độc lập.


A-PHÉC VÀ HÒM GIAO ƯỚC.



Khi Giô-suê vào Y-sơ-ra-ên, ông đã chiến đấu với 31 vị vua ( Giô-suê 12 ). Mặc dù ông đã đánh bại Vua của A-phéc, nhưng chính thành phố đã bị người Philistines chiếm giữ, tạo tiền đề cho trận chiến được cho là kịch tính nhất trong lịch sử Kinh thánh.


Vào thời của nhà tiên tri Samuel, dân Y-sơ-ra-ên tiến hành cuộc chiến chống lại người Phi-li-tin (với quân trước đóng tại Ê-bên-Ê-xe gần đó và quân sau ở A-phéc). Trận chiến là một thảm họa đối với người Do Thái, với khoảng 4.000 quân đã bị tàn sát. Để lật ngược tình thế chiến tranh, dân Y-sơ-ra-ên đi đến Shiloh, sau đó là nhà của Đền Tạm để mang Hòm giao ước đến (xem Sa-mu-ên I chương 4).


Tuy nhiên, Đức Chúa Trời có kế hoạch khác ( I Sa-mu-ên 3 ), người Israel thua trận, các con trai Hê-li bị giết và hòm giao ước bị cướp lấy. ( I Sa-mu-ên 4 ). Sau khi Chúa trừng phạt dân Phi-li-tin, hòm giao ước được trả lại do dân Israel với nhiều những sự kiện kịch tính khác nhau liên quan đến nơi này. ( I Sa-mu-ên 6 ).


NƠI ALEXANDER ĐẠI ĐẾ GÂY CHẤN ĐỘNG THẾ GIỚI.



Vào thời Alexander Đại đế, một trong những sự kiện chấn động nhất lịch sử thế giới đã xảy ra ở Aphek.


Ở tuổi 20, Alexander trở thành Vua của Macedonia và bắt đầu chiến dịch thành công vang dội để chiếm lấy thế giới được biết đến (khoảng năm 336 trước Công nguyên). Sau khi chinh phục Lebanon, ông vào Israel và bị người Kutim (người Samaritans) nói sai rằng người Do Thái đang nổi dậy chống lại Hy Lạp và vì lợi ích tốt nhất của Alexander là phá hủy Jerusalem và Đền thờ. (Kutim hy vọng sẽ loại bỏ vùng đất của người Do Thái và nắm quyền kiểm soát).


Khi nghe điều này, Alexander vô cùng tức giận và đến Jerusalem để trừng phạt “những kẻ phản bội”.


Người lãnh đạo dân Do Thái và thầy tế lễ cả lúc bấy giờ là Simon Công Chính. Khi Simon nghe tin Alexander sẽ đến, đã mặc quần áo tư tế và cùng đoàn tùy tùng đi về phía Alexander đến tận ban đêm. (Theo luật Do Thái, thầy tế lễ cả không được phép mặc quần áo lễ bên ngoài khu vực lân cận của Đền thờ. Vì đây là vấn đề sinh tử, nên điều đó được phép và thậm chí là bắt buộc).


Họ chạm trán nhau tại A-phéc, tại đó, Alexander đã xuống ngựa và làm một điều khiến tất cả mọi người phải sửng sốt: Anh cúi đầu trước thầy tế lễ cả!


Đặc biệt choáng váng và ghê tởm trước màn thể hiện tôn trọng này là các tướng lĩnh của Alexander.


"Bệ hạ, tại sao người lại cúi đầu trước một người Do Thái?" họ hỏi.


Alexander trả lời: “Đây không phải là người Do Thái đơn thuần mà là một người có hình dáng của một Thiên thần. Ta không nên cúi đầu trước anh ấy sao? ”


Alexander hơn hỏi Simon, "Tại sao bạn đến gặp tôi?"


Vị Thượng Tế trả lời một cách khôn ngoan “Có thể nào chính Đền thờ nơi chúng tôi cầu nguyện cho bạn và đế chế của bạn nên bị phá hủy vì những yêu cầu sai lầm của những kẻ thờ thần tượng này không?”.


Alexander, buồn bã về việc bị Kutim lừa dối, đã nói với thầy tế lễ cả "Tôi đặt chúng vào tay ngài để làm với chúng theo ý muốn của ngài."


Để ăn mừng, Alexander yêu cầu được đặt bức tượng của ông vào trong Đền thờ (điều này bị cấm bởi luật Torah). Simon Công chính đã dũng cảm trả lời rằng trong khi không thể đáp ứng yêu cầu này, ông sẽ ra sắc lệnh rằng mọi cậu bé Do Thái sinh ra vào năm đó phải được đặt tên là Alexander (đó là cách nó trở thành một cái tên Do Thái vẫn được sử dụng trong các cộng đồng Do Thái ngày nay).


CUỘC NỔI DẬY CỦA NGƯỜI DO THÁI.



A-phéc đạt đến đỉnh cao trong thời kỳ La Mã khi Vua Herod khét tiếng (vua bù nhìn của La Mã của Israel), đã mở rộng nó ra rất nhiều với các dự án xây dựng lớn vào năm 9 TCN. Ông đổi tên nó là Antipatris theo tên cha của mình (ông đặc biệt chọn khu vực này vì đất đai màu mỡ, nguồn nước dồi dào và vị trí chiến lược).


Bởi vì thành phố nằm ở vị trí thuận tiện trên tuyến đường Jerusalem-Caesarea (hai thành phố quan trọng nhất của Israel thời đó), thành phố này đóng một vai trò lớn trong cuộc nổi dậy của người Do Thái vĩ đại (66-73 CN). Khi người La Mã đang trên đường dẹp loạn ở Jerusalem, họ đã bị tấn công ở đây và bị đánh bại nặng nề. Năm sau, Tướng quân (và sau này là Hoàng đế La Mã) Vespasian đã đến. Sau một trận chiến kéo dài ba ngày, người La Mã cuối cùng đã chinh phục được nó và phá hủy thành phố (mặc dù họ sẽ sớm xây dựng nó trở lại).


Sau khi thành phố được khôi phục, nó dường như vẫn giữ được sự hiện diện chủ yếu của người Do Thái. Theo các nguồn tin của người Do Thái, nhà hiền triết chính trực Rabbi Akiva có 24.000 học trò giữa các thành phố Geva và Antipatris. Thành phố tiếp tục phát triển cho đến thời Byzantine khi một trận động đất lớn phá hủy nó (và phần lớn lãnh thổ Israel). Thành phố sẽ không bao giờ hồi phục, mặc dù vào năm 1573, một pháo đài Ottoman khổng lồ đã được xây dựng để bảo vệ đường cao tốc Damascus-Cairo mà nó đứng (với 100 kỵ binh và lính cao 30 bộ đóng quân ở đây).


Vì Tel Aphek nằm trên đỉnh đầu nguồn của sông Yarkon, người Anh (người đã giành quyền kiểm soát từ người Thổ Nhĩ Kỳ Ottoman trong Thế chiến thứ nhất) đã xây dựng một trạm bơm công phu để dẫn nước đến Jerusalem. Cho đến ngày nay, A-phéc vẫn là nguồn cung cấp nước ngọt chính cho Jerusalem, mặc dù hệ thống ban đầu của Anh không còn được sử dụng.


A-phéc ngày nay có rất nhiều thứ để cung cấp cho khách du lịch ở mọi lứa tuổi và sở thích. Nếu bạn đang tìm kiếm thứ gì đó trong chuyến đi tiếp theo của mình đến Israel thì hãy đến với A-phéc.


Biên tập bởi Mục vụ Do Thái Lời Sự Sống Việt Nam.



Comments


bottom of page