Nguồn gốc ngày LỄ HỘI TRÁI ĐẦU MÙA được chép trong sách Lê-vi Ký 23, chương cung cấp sự mô tả đầy đủ nhất về tất cả các ngày lễ của Y-sơ-ra-ên. Đây chính là lễ hội được diễn ra trong tuần lễ Vượt Qua trong thời kỳ các đền thờ theo lệnh truyền của Chúa.
“Đức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se rằng: Hãy truyền cho dân Y-sơ-ra-ên rằng: Khi nào các ngươi đã vào xứ mà ta sẽ ban cho, và đã gặt mùa màng rồi, thì hãy đem đến cho thầy tế lễ một bó lúa đầu mùa của các ngươi. Qua NGÀY SAU LỄ SA-BÁT [ Chúa Nhật ], thầy tế lễ sẽ dâng bó lúa đưa qua đưa lại trước mặt Đức Giê-hô-va, hầu cho bó lúa đó được nhậm. Chính ngày dâng bó lúa đưa qua đưa lại đó, các ngươi cũng phải dâng cho Đức Giê-hô-va một chiên con giáp năm, không tì vít chi, đặng làm của lễ thiêu; và dâng thêm một của lễ chay bằng hai phần mười bột lọc chế dầu, làm của lễ dùng lửa dâng lên, có mùi thơm cho Đức Giê-hô-va, với một phần tư hin rượu, làm lễ quán. Các ngươi chớ ăn hoặc bánh, hoặc hột lúa rang, hoặc lúa đương ở trong gié cho đến chính ngày nầy, tức là ngày các ngươi đem dâng của lễ cho Đức Chúa Trời mình. Mặc dầu ở nơi nào, ẤY LÀ MỘT LỆ ĐỊNH ĐỜI ĐỜI CHO CON CHÁU các ngươi.” ( Lê-vi-ký 23:10-14 )
Vì vậy, Chúa nhật của tuần lễ Vượt qua, tức NGÀY SAU LỄ SA-BÁT , được Môi-se đặt ra làm LỄ TRÁI ĐẦU MÙA của mùa gặt lúa mạch trong đất , và bó lúa đầu tiên phải được dâng lên trước CHÚA trước khi tất cả những người còn lại có thể nhóm lại với nhau và ăn uống.
Thật tuyệt vời khi Phao-lô mô tả về Chúa Giê-xu là hoa trái đầu mùa của những người sống lại từ kẻ chết:
“Nhưng bây giờ, Đấng Christ đã từ kẻ chết sống lại, NGÀI LÀ TRÁI ĐẦU MÙA của những kẻ ngủ. Vả, vì chưng bởi một người mà có sự chết, thì cũng bởi một người mà có sự sống lại của những kẻ chết. Như trong A-đam mọi người đều chết, thì cũng một lẽ ấy, trong Đấng Christ mọi người đều sẽ sống lại, nhưng mỗi người theo thứ tự riêng của mình: ĐẤNG CHRIST LÀ TRÁI ĐẦU MÙA; rồi tới ngày Đấng Christ đến, những kẻ thuộc về Ngài sẽ sống lại.” ( I Cô-rinh-tô 15:20-23 )
Thật tuyệt vời làm sao khi Đấng Mê-si được trình bày sống động trước mặt Cha vì chúng ta vào chính LỄ TRÁI ĐẦU MÙA, giống như con chiên với bánh và rượu được trình bày trong đền thờ.
Nhưng câu chuyện trong Lê-vi-ký 23 không kết thúc ở đó…
“Kể từ NGÀY SAU LỄ SA-BÁT [ Chúa Nhật phục sinh ], là ngày đem bó lúa dâng đưa qua đưa lại, các ngươi sẽ tính bảy tuần lễ trọn: các ngươi tính năm mươi ngày cho đến ngày sau của lễ sa-bát thứ bảy, thì phải dâng một của lễ chay mới cho Đức Giê-hô-va. Các ngươi hãy từ nhà mình đem đến hai ổ bánh đặng làm của lễ dâng đưa qua đưa lại; bánh đó làm bằng hai phần mười bột lọc hấp có pha men: ẤY LÀ CỦA ĐẦU MÙA dâng cho Đức Giê-hô-va.” ( Lê-vi-ký 23:15-17 )
Vì vậy, Chúa Nhật Phục Sinh [ Ngày sau của lễ sa-bát trong kỳ lễ vượt qua ], Lễ trái đầu mùa này, là khởi động để bắt đầu đếm ngược bảy tuần cho một điều gì đó lớn lao: Lễ Các Tuần (Lễ Ngũ Tuần) , ngày thứ hai trong ba ngày thánh hành hương mỗi năm khi toàn thể dân Y-sơ-ra-ên được kêu gọi tập hợp ở Jerusalem. Kinh Torah không giải thích lý do tại sao ngày LỄ TRÁI ĐẦU MÙA TỪ LỄ VƯỢT QUA lại bị tách ra, nhưng bởi khoảng cách giữa hai ngày mà các nhà Ra-bi Do Thái cổ đại gọi LỄ HỘI TRÁI ĐẦU MÙA là “ngày thánh chưa hoàn thành” cho đến LỄ NGŨ TUẦN.
Vì vậy, chúng ta có hai ngày thánh duy nhất rơi vào một ngày cố định trong tuần là ngày CHÚA NHẬT; tất cả các ngày lễ thánh khác của Kinh Thánh Torah khác dao động từ ngày này sang ngày khác dựa trên lịch mặt trăng.
Bây giờ chúng ta hãy trở lại với Chúa Giê-xu, đã sống lại từ kẻ chết vào ngày đầu tiên của cuộc đếm ngược này. Trong bốn mươi ngày, Ngài hiện ra và dạy dỗ các môn đồ; có lúc lên đến 500 người cùng một lúc. Sau đó, vào ngày thứ sáu, Ngài từ Núi Ô-li-ve ngự bên hữu Đức Chúa Cha, Ngài dạy họ họ phải đợi ở Giê-ru-sa-lem.
Và đúng vậy, đúng bảy tuần sau LỄ TRAI ĐẦU MÙA, khi ngày Lễ Ngũ Tuần đã đến hoàn toàn, thế giới đã thay đổi.
Ngày thánh chưa hoàn thành đã được hoàn thành khi Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời đã hứa từ lâu được tuôn đổ, trước con mắt kinh ngạc của những người Do Thái đã tụ tập từ khắp nơi trên thế giới. Và Phi-e-rơ - người cũng như các môn đồ khác trước đây sợ hãi, bối rối và vô ích - đột nhiên lên tiếng với sự dạn dĩ của sư tử xứ Giu-đa. Lời Chúa truyền từ môi miệng đến đám đông đã đốn tim họ, và họ hỏi "Chúng tôi phải làm gì?"
Đây là sức mạnh mà các môn đồ chúng ta vẫn cần nếu chúng ta hoàn thành nhiệm vụ mà Chúa Giê-su đã giao cho. Chúng ta, những người rất cần quyền năng của Đức Chúa Trời, không thể bỏ qua ngày đã được thiết lập từ lâu để tuôn đổ Đức Thánh Linh.
Các bạn, cũng như chúng ta tôn vinh Chúa nhật Phục sinh, chúng ta hãy tôn kính Chúa nhật mà Đức Thánh Linh tuôn đổ vào bảy tuần sau: vì chính sự sống lại của Chúa Giê-xu đã giúp cho Đức Chúa Trời có thể ngự trong chúng ta nhờ Đức Thánh Linh của Ngài.
Biên tập bởi Mục Vụ Do Thái Lời Sự Sống Việt Nam
コメント