“Vậy, cái đồng của Ép-rôn, tại Mặc-bê-la, nằm ngang Mam-rê, nghĩa là cái đồng ruộng hang đá, các cây cối ở trong và chung quanh theo giới hạn đồng, đều trước mặt có các dân họ Hếch cùng mọi người đến cửa thành, nhận chắc cho Áp-ra-ham làm sản nghiệp. Sau các việc đó, Áp-ra-ham chôn Sa-ra, vợ mình, trong hang đá của đồng Mặc-bê-la, nằm ngang Mam-rê tại Hếp-rôn, thuộc về xứ Ca-na-an. Đồng và hang đá đều có các người họ Hếch nhận chắc, để lại cho Áp-ra-ham dùng làm mộ địa.” (Sáng thế ký 23: 17-20).
Toàn bộ một chương trong Kinh thánh được dành riêng cho Hang động của các Tổ phụ ở Hếp-rôn, cho thấy tầm quan trọng của địa điểm này trong kinh thánh. Theo lời tường thuật trong Kinh thánh và theo truyền thống Do Thái thì Áp-ra-ham được biết về cái chết của Sa-ra sau khi Y-sác bị trói. Trong chuyến trở về nhà ở Bê-e-sê-ba (Sáng thế ký 22,23), Áp-ra-ham đi qua thành phố Hebron và đó là nơi Áp-ra-ham nghe tin người vợ yêu dấu của mình qua đời.
Đau lòng, Áp-ra-ham muốn chôn cất Sa-ra ở khu đất tốt nhất, Hang động của các Tổ phụ, thuộc sở hữu của Ép-rôn người Hê-tít.
Áp-ra-ham đã yêu cầu những người Ca-na-an địa phương tôn kính ông, thay mặt ông để nói với Ép-rôn bán ruộng và hang động của ông. Ép-rôn đồng ý, nhưng với mức giá quá cao là 400 siếc lơ bằng loại tiền tệ “được các thương gia chấp nhận nhiều nhất”. Dù phải trả giá cao, Áp-ra-ham vẫn chấp nhận và trả tiền cho anh ta.
Tại sao Áp-ra-ham kiên quyết yêu cầu Sa-ra được chôn trong hang động này ?
Theo truyền thống của người Do Thái, Áp-ra-ham đã từng chăn gia súc của mình khi một con bò tót đi vào hang. Áp-ra-ham đi bắt và ngay lập tức ngửi thấy mùi thơm của Vườn Địa Đàng. Áp-ra-ham cũng phát hiện ra rằng đây là nơi chôn cất của Adam và Eve, và biết rằng đây là nơi Áp-ra-ham muốn gia đình của mình được chôn cất cuối cùng.
Một câu hỏi khác được đặt ra: Tại sao Áp-ra-ham phải mua tài sản khi Đức Chúa Trời đã hứa với Áp-ra-ham rằng ông và dòng dõi của ông sẽ kế thừa Y-sơ-ra-ên như một vật sở hữu vĩnh cửu?
Mọi người tin rằng ba nơi quan trọng ở Israel, chính là nơi các tổ phụ của Israel đã mua đất “thừa kế” của riêng họ, để sau này không ai có thể khẳng định rằng chúng đã bị “lấy đi” như nhiều nơi ở Liên hợp quốc và thế giới Hồi giáo tuyên bố ngày nay:
1. Núi Đền thờ (nằm ở Núi Mô-ri-a) do Vua Đa-vít mua (II Sa-mu-ên 24: 18-25)
2. Ngôi mộ của Giô-sép được Gia-cốp mua ở Shechem (Sáng thế ký 33: 18-19)
3. Hang động của các Tổ phụ ở Hebron (Sáng thế ký, chương 23)
Theo như Kinh Thánh ghi chép lại thì Hếp-rôn chính là nơi chôn cất của Áp-ra-ham – Sa-ra; Y-sác – Rê-bê-ka; Gia cốp – Lê a. Tòa nhà vĩ đại mà bạn thấy ngày nay được được gọi là MACHPELA ( mặc-bê-la ) và được xây dựng trên đỉnh hang động bởi Vua Herod khét tiếng hơn 2.000 năm trước. Thật vậy, khi bạn bước vào tòa nhà, chính là bạn đang đi trên sàn nhà hơn 2 thiên niên kỷ!
Bản thân hang động nằm dưới tòa nhà, đã không thể tiếp cận trong 700 năm qua, khi một đế chế Hồi giáo cuồng tín có tên Mamelukes nắm quyền kiểm soát và phong tỏa hang động cho tất cả mọi người. Họ cấm người Do Thái, Cơ đốc giáo và tất cả những người không theo đạo Hồi vào tòa nhà.
Trong Chiến tranh Sáu ngày năm 1967, Israel đã giải phóng Hebron. Giáo sĩ trưởng Giáo sĩ Goren của Lực lượng Phòng vệ Israel đã rất phấn khích trước sự trở lại chủ quyền của người Do Thái lần đầu tiên kể từ thời Ngôi đền thứ hai, ông đã tự mình lái xe đến tòa nhà trong hang động và treo cờ Israel trên đỉnh tòa nhà vài giờ trước khi IDF đến.
Ngay lập tức, những người không theo đạo Hồi được Israel cho phép vào tòa nhà lần đầu tiên sau nhiều thế kỷ. Trong một cử chỉ hòa bình thất bại, không được đáp lại, Israel đã cho phép người Palestine kiểm soát phần lớn tòa nhà vào cuối những năm 1990 với việc Israel giữ lại một phần nhỏ hơn cho phép người Do Thái, Cơ đốc giáo và những người có đức tin từ khắp nơi trên thế giới trải nghiệm sự uy nghiêm của nó.
Đây là nơi đáng đi đến trong chuyến đi tiếp theo của bạn đến Israel.
Biên tập bởi Mục Vụ Do Thái Lời Sự Sống Việt Nam.
Comments