top of page
Tìm kiếm

NGÀY THỨ SÁU TRONG SỰ SÁNG TẠO CHÚA – CHÚA TẠO ĐỘNG VẬT, LOÀI NGƯỜI -NGÀY Y-SÁC ĐƯỢC DÂNG LÊN CHÚA.



Hôm nay, thứ bảy ngày 16 tháng 9 năm 2023 nhằm ngày 1 tháng Tishrei năm 5784

theo lịch Do Thái. Hôm nay là ngày Chúa đã tạo nên các loài động vật trên đất cùng tạo vật tuyệt vời nhất: con người. Ngày hôm nay cũng là ngày trăng mới, trăng non, ngày đầu tiên của năm và năm mới Rosh Hashanah của người Do Thái.


CHÚA TẠO NÊN CÁC LOÀI ĐỘNG VẬT TRÊN ĐẤT (3760 TCN).


“Đức Chúa Trời lại phán rằng: Đất phải sanh các vật sống tùy theo loại, tức súc vật, côn trùng, và thú rừng, đều tùy theo loại; thì có như vậy. Đức Chúa Trời làm nên các loài thú rừng tùy theo loại, súc vật tùy theo loại, và các côn trùng trên đất tùy theo loại. Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt lành.” Sáng thế ký 1:24-25.


Thật là một ngày bùng nổ với sự xuất hiện của hàng loạt các loài động vật khác nhau, muôn hình muôn vẻ, xinh đẹp và kỳ diệu, từ những loài nhỏ nhất cho đến những loài to lớn nhất. Chúng ta ta có thể chắc chắn rằng vào lúc Chúa tạo dựng thì các loài động vật phong phú hơn ngày nay gấp nhiều lần. Dầu vậy, ngày nay người ta ước tính có khoảng 1,2 triệu loài động vật trên đất, hơn 20 tỷ tỷ các loại động vật khác nhau và tính riêng về côn trùng thì có khoảng10 tỷ tỷ côn trùng trên thế giới.


Với chừng đó loại động vật thì chúng ta có thể thấy số lượng thức ăn khủng khiếp thế nào, nhưng Kinh Thánh cho thấy Chúa vẫn cung ứng cho chúng nó (Thi thiên 104:14,21; Ma-thi-ơ 10:29-31). Ngài vẫn yêu thương và quan tâm đến sự sống chết của từng loài (Giô-na 4:11). Chúa có sự giao tiếp với chúng (Sáng 6:19;7:9; I Các vua 17:1-6). Chính bản thân các loài động vật cũng tiết lộ quyền tể trị của Chúa (Gióp 38:39-41; 39:6;40:19;41:10). Tôn vinh vinh quang Chúa và ngợi khen Chúa (Thi thiên 148:7-10;150:6). Ngay cả chúng nó cũng thuộc về Chúa (Cô-lô-se 1:16; Rô-ma 11:36; Hê-bơ-rơ 1:10).


CHÚA TẠI DỰNG NÊN A-ĐAM VÀ Ê-VA (3760 TCN)


Vào ngày 1 tháng Tishrei, ngày thứ sáu của sự sáng tạo “Đức Chúa Trời phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta, … Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ. Đức Chúa Trời ban phước cho loài người..” (Sáng thế ký 1:26-28). “Giê-hô-va Đức Chúa Trời bèn lấy bụi đất nắn nên hình người, hà sanh khí vào lỗ mũi; thì người trở nên một loài sanh linh.” ( Sáng thế ký 2:7).


“Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán rằng: Loài người ở một mình thì không tốt;Giê-hô-va Đức Chúa Trời làm cho A-đam ngủ mê, bèn lấy một xương sườn, rồi lấp thịt thế vào. Giê-hô-va Đức Chúa Trời dùng xương sườn đã lấy nơi A-đam làm nên một người nữ, đưa đến cùng A-đam... Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu cùng vợ mình, và cả hai sẽ nên một thịt.”(Sáng thế ký 2: 18-24).


Con người được Chúa tạo dựng với ba phần “tâm thần, linh hồn, và thân thể” (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:23), đều là những kỳ quan của sự sáng tạo. Thân thể với những cấu tạo tinh vi cho đến từ tế bào, cách thức truyền thông tin AND qua các đời, cách thức hoạt động, cơ chế tự bảo vệ ..v..v là không thể tưởng tượng được. Ngày nay người ta vẫn chưa hiểu hết những gì mà cơ thể con người có và sự sống động của nó. Tất cả chỉ từ bụi đất và từ tiếng phán của Chúa. Ngoài cơ thể thì con người còn có phần tâm thần, nơi cảm nhận yêu thương, đồng cảm, rung động…. cũng là phần khó có thể lý giải theo ngôn ngữ của con người. Nhưng quan trọng hơn hết đó chính là “linh hồn” mà Chúa ban cho, đây cũng là phần còn lại cho đến “đời đời”. Linh hồn là quan trọng vì sự tồn tại đời đời và nơi đến của nó sau khi cơ thể của con người trở về với bụi đất.


Có thể nói, con người là tạo vật kỳ diệu, phức tạp và được yêu thương hơn hết trong các sáng tạo của Chúa. Chúa tạo dựng loài người không chỉ để yêu thương mà còn để ban phước, sanh sản và quản trị những gì mà Chúa đã tạo dựng ( Sáng thế ký 1:28).


Nhưng đây cũng là tạo vật làm cho Chúa phiền lòng nhất, người Do Thái tin rằng cũng vào chính ngày hôm nay, ngay khi Chúa tạo dựng loài người, thì trong vườn Ê-đen họ cũng đã phạm lỗi đầu tiên trong trong lịch sử, vi phạm lệnh truyền của Đức Chúa Trời là không được ăn từ "Cây biết điều thiện và điều ác". A-đam và Ê-va bị trục xuất khỏi vườn và bị rủa xả. Nhưng vào ngày vào hôm nay, ngày được tạo dựng, người nam và người nữ đầu tiên cũng ăn năn tội lỗi của mình, đưa khái niệm ăn năn và cơ hội teshuvah “quay trở lại” vào trải nghiệm của con người.


Kinh thánh cho biết sự yêu thương của Chúa với con người vượt qua cả sự sáng tạo của Chúa vì dẫu biết con loài người là xấu xa nhưng “TRƯỚC KHI SÁNG THẾ, Ngài đã chọn chúng ta trong Đấng Christ” nhờ sự cứu chuộc của chính con Ngài “đặng làm nên thánh không chỗ trách được trước mặt Đức Chúa Trời,” (Ê-phê-sô 1:14). Qua sự chết của con Ngài, con người được phục hồi lại địa vị ban đầu của mình và linh hồn tìm được nơi ở “đời đời” trong vườn Ê-đen trên thiên đàng vinh hiển.


Vậy nên chúng ta tạ ơn Chúa vì “Đức Giê-hô-va là lớn và đáng ngợi khen thay; Sự cao cả Ngài không thể dò xét được.” (Thi thiên 145:3) “sự khôn ngoan Ngài không thể dò.” (Ê-sai 40:28) “Hầu cho nức tiếng tạ ơn, Và thuật các công việc lạ lùng của Chúa.” (Thi-thiên 26:7).


NÔ-Ê LẦN THỨ BA THẢ CHIM BỒ CÂU RA VÀ NÓ KHÔNG QUAY TRỞ LẠI VÌ TÌM ĐƯỢC CHỖ ĐẬU (2105 TCN)


Vào ngày 1 của tháng Tishrei nhằm ngày hôm nay, ngày thứ 307 của trận Đại hồng thủy, Nô-ê đã “thả con bồ câu ra; nhưng chuyến nầy bồ câu chẳng trở về cùng người nữa. “ (Sáng thế ký 8:12). Khi con chim bồ câu không quay trở lại, Nô-ê biết rằng nước của trận Đại hồng thủy đã hoàn toàn rút cạn khỏi trái đất. Vào ngày đó, Nô-ê đã dỡ bỏ nóc tàu; nhưng Nô-ê và gia đình ông, và tất cả các động vật, vẫn ở trong tàu thêm 57 ngày - cho đến ngày 27 tháng Cheshvan - khi bề mặt trái đất hoàn toàn khô và Đức Chúa Trời đã phán bảo họ rời khỏi tàu.


NGÀY BỞI ĐỨC TIN Y-SÁC ĐƯỢC DÂNG LÊN CHO CHÚA TRÊN BÀN THỜ (1677 TCN).


Thử thách lớn nhất của Áp-ra-ham về đức tin là việc Áp-ra-ham dâng con trai của mình, đứa con của lời hứa, đứa con con sự chờ đợi và người thừa kế duy nhất lên cho Chúa. Vào ngày hôm nay, “Áp-ra-ham lập bàn-thờ, chất củi lên, trói Y-sác con mình lại, để lên đống củi trên bàn-thờ.” (Sáng thế ký 22:9) để chuẩn bị hy sinh Y-sác để vâng theo lời của Thiên Chúa. Điều này xảy ra vào ngày 1 tháng Tishrei của năm 2084 kể từ khi tạo ra (1677 TCN), và được nhắc lại mỗi Rosh Hashanah (năm mới của người do thái) với âm thanh của tiếng kèn shofar. Người ta dùng kèn Shofar trong dịp này là sừng của con cừu đực hình ảnh cho sừng của con cừu đực được thay thế cho Y-sác trong của sinh tế “Áp-ra-ham nhướng mắt lên, xem thấy sau lưng một con chiên đực, sừng mắc trong bụi cây, bèn bắt con chiên đực đó dâng làm của lễ thiêu thay cho con mình” (Sáng thế ký 22:13)


Cũng theo truyền thống của người Do Thái thì vào ngày Isaac bị trói để dâng lên, mẹ của anh, Sarah, qua đời ở tuổi 127, và sau đó được chôn cất trong Hang Mạc-bê-la tại Hếp-rôn. (Sáng thế ký 23)


Biên tập bởi Mục Vụ Do Thái Lời Sự Sống Việt Nam



Comentários


bottom of page