Núi Hermon lần đầu được đề cập đến trong Kinh Thánh sách Phục Truyền 3:8 và câu 9 có chép “(dân Si-đôn gọi núi Hẹt-môn là Si-ri-ôn; còn dân A-mô-rít đặt tên là Sê-ni-rơ);” Núi này được chia cho phân nữa chi phái Ma-na-se như trong đoạn 3 của sách này.
Trong sách Giô-suê, Núi Hermon được nhắc đến năm lần. Nó được đề cập đến trong các ghi chép về các vùng đất mà Joshua chiếm được từ các nhà cai trị khác. Sau khi đánh bại các vị vua phương bắc, Joshua đã lấy đất “từ phía núi trụi mọc lên phía Sê-i-rơ cho đến Ba-anh-Gát trong trũng Li-ban, tại chân núi Hẹt-môn. Người bắt hết thảy vua các miền đó, đánh và giết đi.”.
Lần cuối cùng Núi Hermon được nhắc đến là trong 1 Sử ký 5:23 “nửa chi phái Ma-na-se ở trong xứ từ Ba-san cho đến Ba-anh-Hẹt-môn, Sê-nia, và núi Hẹt-môn;” trong đó có ghi những vùng đất thuộc về nửa chi tộc Ma-na-se. Điều thú vị là Núi Hermon được sử dụng trong ngoặc để chỉ ra rằng “Senir” là một tên gọi khác của ngọn núi. Đây là tên mà người Amorit đặt cho Núi Hermon, có nghĩa là "núi tuyết".
Trong tiếng Do Thái, Núi Hermon bắt nguồn từ gốc tiếng Semitic “hrm”, có nghĩa là “điều cấm kỵ” hoặc “thánh hiến”. Tuy nhiên, trong tiếng Ả Rập, nó có nghĩa là “vòng vây thiêng liêng”. Trong cuốn sách của Enoch, Núi Hermon là nơi các thiên thần sa ngã được gọi là "Watcher" xuống Trái đất. “Sau đó tuyên thệ tất cả họ với nhau và tự ràng buộc mình bằng những sự thiếu tin tưởng lẫn nhau. Và họ đã có hai trăm người đã hạ xuống - trong những ngày của Jared trên đỉnh Núi Hermon , và họ gọi nó là Núi Hermon , bởi vì họ đã thề rằng họ sẽ lấy vợ trong số các con gái của đàn ông và chia sẻ hình phạt tội lỗi của họ.
Trong Thi Thiên 42, khi Đa vit sờn ngã thì ông nhớ đến Chúa từ núi này, trong Thi Thiên 89 thì nói núi là vui mừng vì Danh Chúa, ngoài ra người ta cũng tin đây là nơi mà Chúa Jesus hóa hình ( sự kiện này Ma-thi-ơ 17; Mác 9; Lu ca 9).
Đây là ngọn núi cao nhất ở tại đất nước Israel, núi Hermon có độ cao 2.236 m (7.336 ft). Núi Hermon là một cụm núi với ba đỉnh núi khác nhau, có cùng khoảng độ cao. Núi là một trong những nguồn tài nguyên địa lý lớn nhất của khu vực. Do chiều cao của nó nên nó hứng được lượng mưa nhiều trong một khu vực rất khô cạn của thế giới.
Núi Hermon có tuyết rơi vào mùa đông và mùa xuân, tuyết bao phủ cả ba đỉnh của nó hầu như suốt năm. Nước tan chảy từ các nguồn bị tuyết phủ phía tây và phía nam lên các kênh và hốc đá, cung cấp nguồn suối ở chân núi, tạo thành suối và sông, các dòng sông này hợp lại chảy vào sông Jordan. Ngoài ra, dòng nước tràn còn tạo điều kiện cho cây cối phì nhiêu, tại dưới chân núi các vườn nho và cây thông, cây sồi và cây bạch dương phát triển rất mạnh.
Núi Hermon vốn là một phần của đất nước Do Thái, hiện nay đang được đất nước Do Thái kiểm soát, nhưng vì các suối nước và chính bản thân tài nguyên nó có mà nhiều nước đang tranh giành ngọn núi này. Núi Hermon còn được gọi là "núi tuyết", "núi tóc xám", và "núi tuyết". Nó còn được gọi là "mắt của quốc gia" ở Israel vì độ cao của nó làm cho nó chính là hệ thống cảnh báo sớm của Israel.
Bởi tính chất cao nhất, là núi tuyết và là nguồn nước mà Kinh Thánh đã được chép hơn 3000 năm trước, SƯƠNG MÓC HẸT MÔN sa xuống các núi ở Si Ôn vì tại đó Đức Giê Hô Va đã ban phước. Vì là nơi Chúa hóa hình, vì là nơi vui mừng vì danh Chúa, bởi đó mà nguồn nước của sự sống đời đời là Chúa Jesus sẽ đến với mọi dân tộc trên thế giới này.
Biên tập bởi Mục Vụ Do Thái Lời Sự Sống Việt Nam.
Comments