Dưới đây là những lời tiên tri được chọn lọc từ Kinh Thánh liên quan đến sự lưu đày, duy trì và tái lập của người Y-sơ-ra-ên trong và sau thời kỳ Đế Chế Tân Ba-by-lôn.
1. Con cháu của Áp-ra-ham sẽ đông như sao trên trời
Lời Tiên Tri Trong Kinh Thánh: Sáng Thế Ký 15:5 Lời Tiên Tri Được Viết: Khoảng năm 1400 trước Công Nguyên Lời Tiên Tri Được Ứng Nghiệm: Xuyên suốt lịch sử
Trong Sáng Thế Ký 15:5, Kinh Thánh chép rằng Áp-ra-ham sẽ có rất nhiều con cháu và đếm họ sẽ như đếm sao trên trời. Sự ứng nghiệm của lời tiên tri này là hoàn toàn hiển nhiên. Trong thực tế cho thấy lời tiên tri này có thể dễ dàng bị bỏ qua vì:
Áp-ra-ham là người duy nhất được tôn kính bởi nhiều người trên khắp thế giới vì ông là tổ tiên của họ.
Ông là cha của người Do Thái, như đã được giải thích trong sách Sáng Thế Ký, ông là cha của Y-sác, và Y-sác là cha của dân tộc Y-sơ-ra-ên.
Cơ Đốc nhân trở thành con cháu của Ápraham bởi đức tin (Ga-la-ti 3:29), cũng như Áp-ra-ham trở thành cha của nhiều dân tộc cũng bởi đức tin (Sáng thế ký chương 12-17; Rô-ma 4:18).
Và nhiều người Hồi giáo cũng tự xem mình là con cháu của Áp-ra-ham, từ con trai ông là Ích-ma-ên.
Cũng cần lưu ý rằng phần đầu của tên ông, chữ “Áp“, có nghĩa là “cha“, và tên của ông đã được thay đổi bởi Chúa. Lý do cho sự thay đổi được giải thích trong Sáng Thế Ký 17:5“Thiên hạ chẳng còn gọi ngươi là Áp-ram nữa, nhưng tên ngươi là Áp-ra-ham, vì ta đặt ngươi làm tổ phụ của nhiều dân tộc.”
Sáng Thế Ký 15:5 “Ðoạn, Ngài dẫn người ra ngoài và phán rằng: Ngươi hãy ngó lên trời, và nếu ngươi đếm được các ngôi sao thì hãy đếm đi. Ngài lại phán rằng: Dòng dõi ngươi cũng sẽ như vậy.”
2. Các con cháu của Áp-ra-ham sẽ có đất nước của riêng họ
Lời Tiên Tri Trong Kinh Thánh: Sáng Thế Ký 15:18 Lời Tiên Tri Được Viết: Khoảng năm 1400 trước Công Nguyên Lời Tiên Tri Được Ứng Nghiệm: Khoảng 3400 năm trước
Sách Sáng Thế Ký trong Kinh Thánh kể rằng vào khoảng 4000 năm trước, Chúa đã tìm thấy một người có đức tin mạnh mẽ. Tên của người ấy là Áp-ra-ham. Trong Sáng Thế Ký 12:1-3, Chúa gọi Áp-ra-ham và ban thưởng cho ông. Trong Sáng Thế Ký 15:18, Chúa phán rằng con cháu của Áp-ra-ham sẽ có đất nước của riêng họ, đất nước này sẽ nằm giữa sông Ai Cập và Sông Ơ-phơ-rát. (Đôi khi người ta gọi đây là Đất Hứa.)
Sách Sáng Thế Ký cũng giải thích đất hứa dành cho con cháu của Áp-ra-ham đã được thừa hưởng bởi con trai của ông là Y-sác, và sau đó là cháu của ông là Gia-cốp. Gia-cốp là cha của 12 chi phái thuộc Y-sơ-ra-ên.
Lời tiên tri về đất hứa này đã được ứng nghiệm vào khoảng 3400 năm trước, những con cháu người Do Thái của Áp-ra-ham là người đầu tiên thiết lập nên đất nước Y-sơ-ra-ên. Sách Giô-suê trong Kinh Thánh giải thích cách Giô-suê dẫn người Do Thái vào vùng đất đã được hứa dành cho họ, với tư cách là con cháu của Áp-ra-ham ham, Y-sác và Gia-cốp, và thành lập nên đất nước Y-sơ-ra-ên.
Đất nước Y-sơ-ra-ên sau đó được chia thành hai vương quốc, được gọi là Giu-đa và Y-sơ-ra-ên, cách đây khoảng 2900 năm. Vương quốc Y-sơ-ra-ên mất quyền độc lập khi bị A-si-ri chinh phục khoảng 2700 năm trước. Giu-đa đã mất sự độc lập vào khoảng 2600 năm trước khi bị Ba-by-lôn chinh phục.
Sau đó, khoảng 2000 năm trước, người La Mã phân tán người Do Thái (hoặc người Y-sơ-ra-ên, hoặc người Hê-bơ-rơ) trong suốt Đế chế La Mã.
Bắt đầu từ cuối những năm 1800, nhiều người Do Thái từ khắp nơi trên thế giới với số lượng lớn đã bắt đầu trở về vùng đất Y-sơ-ra-ên. Năm 1948, độc lập đã được tuyên bố cho nhà nước Y-sơ-ra-ên hiện đại.
Sáng Thế Ký 15:18 “Ngày đó, Ðức Giê-hô-va lập giao ước cùng Áp-ram, mà phán rằng: Ta cho dòng dõi ngươi xứ nầy, từ sông Ê-díp-tô cho đến sông lớn kia, tức sông Ơ-phơ-rát.”
3. Con cháu của Gia-cốp sẽ kế thừa vùng đất Y-sơ-ra-ên
Lời Tiên Tri Trong Kinh Thánh: Sáng Thế Ký 35:9-12 Lời Tiên Tri Được Viết: Khoảng năm 1400 trước Công Nguyên Lời Tiên Tri Được Ứng Nghiệm: Khoảng 3400 năm trước
Trong Sáng Thế Ký 35:9-12, Gia-cốp được nhận lời tiên tri rằng con cháu của ông sẽ kế thừa vùng đất Y-sơ-ra-ên. Gia-cốp là cháu nội của Áp-ra-ham và là cha của 12 chi phái thuộc Y-sơ-ra-ên. Lời tiên tri đã được ứng nghiệm khi con cháu của ông tuyên bố vùng đất Y-sơ-ra-ên là quốc gia của họ vào khoảng năm 1400 trước Công nguyên (khoảng 3400 năm trước).
Y-sơ-ra-ên sau đó bị các quốc gia khác chinh phục và dân chúng bị buộc phải lưu đày. Nhiều người Do Thái đã trở lại trong hai thế kỷ qua và tái thiết độc lập cho nhà nước Y-sơ-ra-ên hiện đại vào năm 1948.
Sáng Thế Ký 35:9-12 “Khi ở xứ Pha-đan-a-ram đến, Ðức Chúa Trời lại hiện ra cùng Gia-cốp nữa, ban phước cho người, và phán rằng: Tên ngươi là Gia-cốp, sau nầy sẽ chẳng gọi Gia-cốp nữa, nhưng sẽ đặt là Y-sơ-ra-ên. Rồi Ngài đặt tên người là Y-sơ-ra-ên. Ðức Chúa Trời lại phán rằng: Ta là Ðức Chúa Trời toàn năng; ngươi hãy sanh sản và thêm nhiều; một dân cho đến nhiều dân đều sẽ do nơi ngươi mà sanh, cùng các vua sẽ do nơi mình ngươi mà ra. Xứ ta đã cho Áp-ra-ham và Y-sác thì ta sẽ cho ngươi cùng dòng dõi ngươi.”
4. Chúa sẽ không bao giờ quên con cái của Y-sơ-ra-ên
Lời Tiên Tri Trong Kinh Thánh: Ê-sai 49:13-17 Lời Tiên Tri Được Viết: Khoảng năm 701-681 trước Công Nguyên Lời Tiên Tri Được Ứng Nghiệm: Xuyên suốt lịch sử
Trong Ê-sai 49:13-17, Chúa giải thích rõ ràng rằng mặc dù dân Y-sơ-ra-ên bị lưu đày khỏi đất nước họ, Chúa sẽ không bao giờ lãng quên họ, và đến cuối cùng Chúa sẽ mang những người lưu đày trở về quê hương mình.
Ê-sai sống khoảng 2700 năm trước. Vào khoảng thời gian đó, người A-si-ri xâm chiếm phía Bắc Y-sơ-ra-ên và buộc nhiều người phải lưu vong. Hơn một thế kỷ sau, người Ba-by-lôn đã chinh phục phía nam vùng đất Y-sơ-ra-ên, chấm dứt chủ quyền, phá hủy Giê-ru-sa-lem và Đền Thờ, và buộc mọi người phải lưu vong.
Bất chấp những khó khăn, câu 15 và 16 nhắc nhở chúng ta rằng Chúa sẽ không bao giờ quên dân Y-sơ-ra-ên. Trong thực tế, hai câu này nói rằng ngay cả khi một người mẹ có thể quên con mình, Chúa sẽ không quên con cái mình, vì họ được “khắc” trên lòng bàn tay Ngài. Và, các câu 17 và 18 cho thấy con cái của Y-sơ-ra-ên sẽ trở lại, như họ đã làm sau sự sụp đổ của Đế chế Ba-by-lôn.
Ê-sai 49:13-17 “Hỡi trời, hãy hát! Hỡi đất, hãy vui mừng! Hỡi các núi, hãy lên tiếng hát xướng! Vì Ðức Giê-hô-va đã yên ủi dân Ngài, cũng thương xót kẻ khốn khó. Si-ôn từng nói rằng: Ðức Giê-hô-va đã lìa bỏ ta; Chúa đã quên ta. Ðàn bà há dễ quên con mình cho bú, không thương đến con trai ruột mình sao? Dầu đàn bà quên con mình, ta cũng chẳng quên ngươi. Nầy ta đã chạm ngươi trong lòng bàn tay ta; các tường thành ngươi thường ở trước mặt ta luôn. Con cái ngươi chóng về; kẻ phá hại hủy diệt ngươi sẽ ra khỏi giữa ngươi.”
Comments