Người Do Thái khi đi viếng mộ họ thường để lại những viên đá viếng thay vì hoa. Đây là truyền thống cổ xưa của người Do Thái và nó không phải là một điều răn hay là những thực hành mà Kinh Thánh truyền bảo. Dầu vậy cũng có những ý nghĩa rất hay cho phong tục này của người Do Thái.
LÀ LỜI NHẮC CHO CÁC KOHANIM ( THẦY TẾ LỄ DO THÁI ).
Trong thời kỳ của Đền thờ ở Jerusalem, các thầy tế lễ Do Thái ( Kohanim ) sẽ bị ô uế và không trong sạch về mặt nghi lễ nếu họ đến gần một xác chết trong vòng bốn mét. Do đó, người Do Thái bắt đầu đánh dấu những ngôi mộ bằng những đống đá để cho những thầy tế lễ nếu chuẩn bị đi qua sẽ biết rằng họ nên quay lại.
ĐÁ TỒN TẠI LÂU DÀI HƠN HOA.
Như trong Ê-sai 40:6-7 có nói “…Mọi xác thịt giống như cỏ, nhan sắc nó như hoa ngoài đồng. Cỏ khô, hoa rụng, vì hơi Đức Giê-hô-va thổi qua….” Hoa là hình ảnh ẩn dụ cho cuộc sống, sớm nở tối tàn vì vậy nó là biểu tượng thích hợp cho sự qua đi. Hoa dù đẹp đến mấy cũng sẽ tàn. Một viên đá sẽ không chết, và có thể tượng trưng cho sự vĩnh cửu của ký ức và di sản.
ĐỂ GIỮ LINH HỒN LẠI THẾ GIỚI NÀY.
Talmud của người Do Thái có đề cập rằng sau khi một người chết, linh hồn của người ấy sẽ tiếp tục ở lại một thời gian trong ngôi mộ nơi người ấy được chôn cất. Đặt những viên đá trên một ngôi mộ giúp linh hồn ở lại thế giới này, điều mà một số người cảm thấy an ủi. Một cách giải thích khác có liên quan cho rằng những viên đá ngăn không cho ma quỷ vào trong mộ.
MỘT CÁCH CHƠI CHỮ TRONG TIẾNG DO THÁI.
Trên bia mộ của người Do Thái thường có dòng chữ được viết tắt là taf, nun, tsadi, bet, hey là viết tắt của “teheye nishmato tsrurah b'tsror ha- chayyim,” một cụm từ thường được dịch là "Cầu mong linh hồn anh ấy được ràng buộc trong mối dây liên lạc của cuộc sống vĩnh cửu."
Từ tsror trong tiếng Do Thái có nghĩa là một viên sỏi, từ tiếng Do Thái này cũng có nghĩa là “liên kết”. Khi người Do Thái cầu nguyện lời cầu nguyện tưởng niệm El Maleh Rahamim họ mong muốn người đã khuất “bị ràng buộc trong mối ràng buộc của cuộc sống”. Bằng cách đặt viên đá, họ cho thấy rằng những người này đã ở đó, và ký ức của mỗi cá nhân tiếp tục sống trong và thông qua những người ở lại. ”
CHÚA GIỮ LINH HỒN NGƯỜI ĐÃ KHUẤT TRONG GIỎ CỦA NGÀI.
Vào thời cổ đại, những người chăn cừu cần một hệ thống để theo dõi đàn gia súc của họ. Khi họ đi ra ngoài đồng cỏ với một đàn 30 con; đối với những con khác, một bầy 10 con, để theo dõi số lượng bầy người chăn cừu sẽ mang một chiếc địu trên vai, và trong đó anh ta sẽ giữ số lượng viên sỏi tương ứng với số lượng trong đàn của anh ta. Bằng cách đó, anh ấy luôn có thể có số đếm hàng ngày chính xác.
Khi chúng ta đặt đá lên mộ và ghi câu châm ngôn ở trên trên đá, chúng ta đang cầu xin Chúa giữ linh hồn người đã khuất trong chiếc địu của Ngài. Trong số tất cả các linh hồn mà Đức Chúa Trời phải trông nom, chúng tôi muốn thêm tên - "viên sỏi" - của linh hồn của chúng tôi đã ra đi.
NHỮNG VIÊN ĐÁ ĐẶT LÊN MỘ VỚI Ý NGHĨA KHÁC NHAU.
Nhiều người đặc biệt quan tâm đến việc lựa chọn một viên đá tốt nhất để đặt trên phần mộ của người thân. Nó có thể là một viên đá từ một nơi có ý nghĩa quan trọng đối với người đã khuất, một viên đá được chọn tại một sự kiện mà người đã khuất đặc biệt nhớ, hoặc đơn giản là một tảng đá thú vị hoặc hấp dẫn. Bởi vì không có điều răn nào phải thực hiện ở đây, đặt một hòn đá trên mộ là cơ hội để bạn tạo ra nghi lễ của riêng mình, hoặc làm những việc theo cách mà bạn cảm thấy có ý nghĩa nhất.
BÀN THỜ CÁC TỔ PHỤ DỰNG NÊN THƯỜNG LÀ ĐÁ.
Đối với hầu hết chúng ta, đá gợi lên một hình ảnh khắc nghiệt và dường như không phải là điều tưởng niệm thích hợp cho một người đã chết. Nhưng đá có một tính cách đặc biệt trong đạo Do Thái. Trong Kinh thánh, bàn thờ mà các tổ phụ dựng lên thường là một đống đá, nhưng đó là bàn thờ mà người ta dâng lên Đức Chúa Trời. Tảng đá mà Áp-ra-ham đem con trai mình làm của lễ được gọi là hashityah , viên đá nền tảng của thế giới. Ngôi đền thiêng liêng nhất trong đạo Do Thái, xét cho cùng, là một đống đá - " The Kotel" - Bức tường phía tây ( Than khóc ) tên một bài hát nổi tiếng của Israel có lời "Có những người có trái tim bằng đá và những viên đá có trái tim của loài người."
Có một cái gì đó phù hợp với sự cổ kính và kiên cố của Do Thái giáo trong biểu tượng của một viên đá. Trong những khoảnh khắc mà chúng ta phải đối mặt với sự mong manh của cuộc sống, Do Thái giáo nhắc nhở chúng ta rằng có sự vĩnh cửu giữa nỗi đau. Trong khi những thứ khác tàn lụi thì đá và linh hồn vẫn trường tồn.
Biên tập bởi Mục Vụ Do Thái Lời Sự Sống Việt Nam
Comments