top of page
Tìm kiếm

PHÉP LẠ CỦA CHIẾN TRANH YOM KIPPUR 1973.




Yom Kippur có nghĩa là “Ngày của Sự Chuộc Tội”, như Lê-vi ký 16:30 có chép “vì trong ngày đó người ta sẽ làm lễ chuộc tội cho các ngươi, để các ngươi được tinh sạch: chắc các ngươi sẽ được sạch những tội lỗi mình trước mặt Đức Giê-hô-va vậy.” Vì vậy vào Yom Kippur người trong vòng người Do Thái “các ngươi phải ép linh hồn mình”, họ kiêng ăn uống, không tắm rửa, bôi kem dưỡng da, không đi giày da, kiêng quan hệ vợ chồng. Thay vào đó, người Do Thái dành cả ngày trong nhà hội, cầu nguyện để được tha thứ.


Vào đúng ngày linh thiêng nhất của người Do Thái (ngày 6.10.1973 dương lịch), khi mà cả đất nước Do Thái đang kiêng ăn cầu nguyện trong nhà hội. Mọi người đang gạt bỏ mọi thù hận, tìm sự tha thứ, tha thứ cho nhau, mọi hoạt động dừng lại ở mức tối thiểu nhất, thì liên quân Arab bất ngờ mở cuộc tấn công vào đất nước Israel.


Do bị tấn công bất ngờ, nên năm ngày tiếp theo là những ngày thật kinh khủng đối với người Israel, họ bị thiệt hại nặng nề về người và trang thiết bị. Nếu so sánh số người bị chết trong gần 1 tháng của chiến tranh thì người Do Thái thiệt mạng ít hơn, nhưng với số dân số vài triệu của người Do Thái trong thời điểm đó là rất nặng nề.




Khối Arab đã huy động lực lượng quân sự khổng lồ gồm Ai Cập với hơn 1.000 xe tăng, Syria 1.200 xe tăng. Tổng số thiết bị quân sự mà khối Arab huy động cho chiến dịch là khoảng 3.000 xe tăng, 5.000 xe bọc thép, 1.200 đơn vị pháo binh, hơn 800.000 binh sĩ. Về quân số và thiết bị, khối Arab hoàn toàn áp đảo.


Ở bờ tây của kênh đào Suez, quân Ai Cập có 100.000 binh sĩ, 1.350 xe tăng và 2.000 khẩu pháo với súng cối hạng nặng. Về phía Israel có 450 binh sĩ với 44 khẩu pháo. Một ít ỏi 220 xe tăng của Israel đã được trải ra cùng 100 dặm của sa mạc Sinai.Ở Cao nguyên Golan, cứ mỗi xe tăng của Israel thì có 8 xe tăng của Syria.


Ngoài sự chênh lệch lớn giữa quân số Israel và Syria, người Syria cũng đã chuẩn bị kỹ lưỡng với các tuyến phòng thủ thứ hai. Khi trận chiến xảy ra, những đồng minh của Israel cũng không tin được Israel có thể trở mình nhưng cuộc chiến bắt đầu một cách bất ngờ nhưng kết thúc lại càng bất ngờ hơn.


Người Do Thái đã cho cả thế giới biết đến bài học về sự phản công cách mạnh mẽ đến như thế nào, đến nỗi mà người ta phải thốt lên “dân tộc này đúng là dân tộc của những phép lạ”. Khi mà dân tộc này ở vào đường cùng, lời hứa của Đức Chúa Trời dành cho dân tộc của Ngài được ứng nghiệm.


Với sự phản công của mình, Israel đã khiến cả khối Ả rập khiếp sợ bởi cuộc chiến cơ giới kinh hoàng nhất trong lịch sử. Cuộc chiến sáu ngày là cuộc chiến quyết định bởi không quân còn cuộc chiến năm 1973 là cuộc chiến tranh xe tăng lớn nhất thế giới sau thế kỷ thứ II. Vũ khí hiện đại kết hợp với chiến thuật tốt, quân đội Israel nhanh chóng lấy lại thế trận và phản công trên toàn mặt trận. Người Do Thái đã kết thúc cuộc chiến với thắng lợi và sự khuất nhục của kẻ thù. Họ lấy lại được các vùng đất xưa kia Chúa ban cho họ. Từ một kỳ lễ đau thương họ đã đứng lên để giành lấy phần của mình. Các nhà sử học cho rằng, sự vượt trội của xe tăng Israel, phần lớn do chiến thuật và con người nhưng với Rabi Lubavitcher thì đây chính là phép lạ của Đức Chúa Trời.


Trước cuộc chiến xảy ra, vào ngày 21 tháng 9, tờ báo lớn nhất của đất nước, Yediot Ahronot, đã đưa ra một bản tin: "Hàng chục nghìn trẻ em sẽ đến Jerusalem vào Chủ nhật để tham gia một buổi lễ cầu nguyện đặc biệt, lời kêu gọi của Rabi Lubavitcher tới các học trò của mình ở thị trấn Kfar Chabad . Rebbe kêu gọi các bé trai dưới 13 tuổi và các bé gái dưới 12 tuổi đi đến Jerusalem, tổ chức cho một buổi cầu nguyện đặc biệt và làm từ thiện tại bức tường than khóc."



Ba ngày sau, vào thứ Hai, tờ báo đưa tin rằng "một cuộc tụ họp ấn tượng của hàng nghìn trẻ đã diễn ra vào ngày hôm qua ( Chủ nhật ) ... Những đứa trẻ đã đến bức tường than khóc bằng hàng chục xe buýt, xe lửa, xe tải và ô tô riêng. Với sự tổ chức chính xác, bọn trẻ đã lấp đầy quảng trường trước Bức tường than khóc và những con đường dẫn đến Bức tường" như là được biết trước, các thầy thông giáo của người Do Thái đã kêu gọi trẻ em cầu nguyện cho dân tộc mình dựa trên lời của Thi Thiên 8:3 “Nhân vì các cừu địch Chúa, Chúa do miệng trẻ thơ và những con đương bú, Mà lập nên năng lực Ngài, Đặng làm cho người thù nghịch và kẻ báo thù phải nín lặng.”

Người Do thái không hiểu tại sao mà Lubavitcher Rebbe có thể biết trước được được cuộc tấn công để tập hợp trẻ em cầu nguyện, làm từ thiện. Tờ Yediot Ahronot đã có cuộc phỏng vấn Lubavitcher Rebbe: Lúc đó tôi không biết tại sao mà mình lại làm những việc đó, dường như có một Đấng đang hướng dẫn và bảo chúng tôi kêu gọi trẻ em cầu nguyện, có vẻ như là vào lúc đó cần phải chấm dứt kẻ thù và báo thù”


Sau khi trận chiến kết thúc Lubavitcher Rebbe ( Giáo sĩ Do Thái sinh ra ở Nga, giáo sĩ Do Thái Giáo và nhà lãnh đạo ảnh hưởng nhất trong thế kỷ 20 ) đã nói trong một bức thư sau chiến tranh : … Có quá nhiều những phép lạ, có những phép lạ rất rõ ràng được nhìn thấy được trong cuộc chiến vừa qua. Phép lạ tổng thể nhất là sự sống sót trong những ngày đầu tiên của cuộc chiến. Phép lạ vĩ đại nhất là người Ai Cập dừng lại cuộc xâm lược của họ không có lý do chính đáng khi chỉ còn một vài dặm về phía đông của kênh đào Seuz tại bán đảo Sinai, nơi mà vào thời điểm đó không có sự tổ chức phòng thủ nào của quân đội Do Thái. Với đội quân khổng lồ gồm 100.000 người được trang bị đến tận răng đây là điều không thể giải thích theo thứ tự tự nhiên của mọi thứ, ngoại trừ người ta viết, “Sự khiếp sợ của người Do Thái giáng xuống họ”


Giống như các cuộc chiến khác, Đức Chúa Trời chính là Đấng chiến đấu cho dân tộc Do Thái. Ngay trong thời hiện đại, những phép lạ của Chúa trên dân tộc này vẫn giống y nhưng trong thời cổ đại trong Kinh Thánh. Chúng ta chỉ có thể nói rằng “ Hỡi Y-sơ-ra-ên! Hãy nghe: Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta là Giê-hô-va có một không hai.” Phục truyền 6:4


Biên tập bởi Mục Vụ Do Thái Lời Sự Sống Việt Nam.


Comments


bottom of page