Ngày Shabbat của người Do Thái bắt đầu từ đầu giờ chiều thứ sáu cho đến đầu giờ trưa ngày thứ bảy hôm nay. Vào thời gian này người Do Thái tổ chức lễ Shabbat, một khoảng thời gian nghỉ ngơi và phục hồi tinh thần.
Shabbat là điều răn thứ tư trong số 10 điều răn và được lặp đi lặp lại trong Kinh Thánh Torah , khiến nó trở thành một trong những yếu tố quan trọng nhất của Do Thái giáo. Trên thực tế, Shabbat là trung tâm của cuộc sống Do Thái đến mức theo cách nói thông thường, thuật ngữ shomer Shabbat (người giữ Shabbat) đồng nghĩa với “người thuộc về Do Thái Giáo”.
Ngày Shabbat là NGÀY THÁNH và ngày mà CHÚA BAN PHƯỚC như trong sáng thế ký 2:1-3 có chép “Ngày thứ bảy, Đức Chúa Trời làm xong các công việc Ngài đã làm, và ngày thứ bảy, Ngài nghỉ các công việc Ngài đã làm. Rồi, Ngài ban phước cho ngày thứ bảy, đặt là ngày thánh; vì trong ngày đó, Ngài nghỉ các công việc đã dựng nên và đã làm xong rồi.” Đây cũng là điều răn dài nhất, chi tiết nhất và có phước hạnh kèm theo trong số 10 điều răn.Điều răn này được chép lại trong Phục Truyền Luật Lệ Ký 5:12-15. Trong Lê Vi Ký 16:31 cho biết đây là một lệ định đời đời cho dân tộc Do Thái và theo như luật Môi se trong thời kỳ xưa thì ai phạm vào ngày này thì sẽ bị xử tử. ( Xuất Ê díp tô ký 13:14 )
Theo Kinh Thánh thì vào ngày Shabbat thì người Do Thái không làm những công việc như lao động trên đồng ruộng (Xuất Ê-díp-tô Ký 34:21; Dân-số Ký 15: 32-36), đạp chân trên bàn của máy ép và chở động vật (Nê-hê-mi 13:15). -18), kinh doanh và mang vác (Ê-sai 58:13; Giê-rê-mi 17:22; A-mốt 8: 5), đi du lịch (Xuất Ê-díp-tô Ký 16: 29-30), và đốt lửa (Xuất Ê-díp-tô Ký 35: 2-3).
Ngoài ra người Do Thái còn kiêng 39 hạng mục không được làm trong ngày Shabbat với hàng trăm hạng mục phụ bị cấm làm. Điều này được các Rabi liệt kê trong Mishnah dựa trên các công việc liên quan đến việc xây dựng Đền Tạm trong đồng vắng.
Có thể liệt kê một vài việc mà NGƯỜI DO THÁI KHÔNG LÀM như sau để mọi người có thể hình dung. Ngày Shabbat người ta sẽ không làm những việc sau :
Thêm nước ngọt vào bình hoa, làm một bó hoa, làm sạch giày, cắt tóc hoặc móng tay, trang điểm,tết tóc, xoa xà phòng để tạo bọt, thoa kem mặt, đánh bóng giày, sử dụng bột cọ rửa đồ dùng hoặc các bề mặt khác. Mài bút chì, tô, vẽ, đánh máy, xé chữ trên bao bì, Mở màn cửa, hút thuốc lá, sử dụng điện thoại (đốt lửa). Tắt đèn điện (dập lửa), cài đặt hoặc lên dây cót đồng hồ hoặc đồng hồ (kết thúc). Không bấm nút thang máy, không dùng đồ điện tử vv..
Có một số vật phẩm mà người Do Thái không CHẠM VÀO trong ngày Shabbat nhằm sợ sẽ vô ý thực hiện một trong những loại công việc bị cấm. Những vật phẩm này được gọi là muktzeh , có nghĩa là “để sang một bên” hoặc “cất đi”. Những thứ được coi là muktzeh là tiền và séc; kéo, búa và cưa; bút chì và bút mực; đồ chơi chạy bằng pin và đèn pin; đài và đĩa CD; điện thoại và máy tính; và một số các dụng cụ tôn giáo nhất định như shofar , tefillin và lulav . Ngay cả chân nến trong ngày Sa-bát cũng là muktzeh và do đó họ cũng sẽ không chạm vào chân nến trong ngày Sa-bát sau khi nến đã được thắp sáng.
Trong nhiều hộ gia đình, trong ngày lễ Shabbat hàng tuần người ta thực hiện nghĩa vụ tôn giáo gọi là mitzvah. Điều này có nghĩa là người Do Thái sẽ tặng tzedakah (đóng góp tiền để giúp đỡ những người gặp khó khăn). Trong nhà có hộp dâng hiến và vào ngày này họ sẽ đặt tiền vào hộp tzedakah, sau đó số tiền này sẽ quyên góp cho một tổ chức từ thiện cụ thể hoặc cho việc làm có ý nghĩa.
Vào ngày Shabbat người Do Thái thường có lời chào tiếng Yiddish, là " Gut Shabbos ", có nghĩa là "Chúc một ngày Sa-bát tốt lành." Lời chào này phổ biến ở những người có tổ tiên Ashkenazi (có nguồn gốc từ Đông và Trung Âu) và những người sinh ra ở châu Âu. Một lời chào thông thường khác là “Shabbat shalom”, có nghĩa là “Chúc một ngày Sa-bát BÌNH AN.
Có một phong tục tuyệt đẹp của người Do Thái đó là cha mẹ chúc phước cho con cái của họ vào ngày lễ Shabbat. Truyền thống này bắt nguồn từ câu chuyện trong Kinh thánh về việc Gia-cốp ban phước lành cho các cháu trai của ông - Ép-ra-im và Menasseh. như Ephraim và Menasseh '”(Sáng thế ký 48:20).
Truyền thống Do Thái cho rằng ánh sáng của những ngọn nến mở ra ngày Shabbat, điều này có niên đại khoảng năm thứ 500, khi Talmud được hệ thống hóa, và qua nhiều thế kỷ việc này đã trở thành truyền thống. Theo phong tục, phụ nữ là người thắp nến Shabbat mở đầu ngày Shabbat, nhưng bất kỳ ai cũng có thể thắp lên ngọn nến này.
Theo phong tục của người Do Thái là thắp sáng ít nhất hai ngọn nến, tượng trưng cho hai đoạn trong Kinh Thánh dạy cho chúng ta phải giữ ngày Shabbat. Điều này được chép trong Xuất Ê-díp-tô Ký 20: 8 và Phục truyền luật lệ ký 5:12.
Trong ngày Shabbat của người Do Thái, không thể thiếu bánh mỳ Challah, đây là bánh mỳ xoắn, to của người Do Thái dùng trong bữa ăn. Thường thì sẽ có 2 ổ bánh mỳ Challah được dùng trong ngày Shabbat, tượng trưng cho hai phần bánh ma-na được nhặt trong sa mạc như trong Kinh Thánh Xuất Ê-díp-tô Ký 16: 22-32. Điều này để người Do Thái nhớ đến việc không có người Y-sơ-ra-ên nào phải thu lượm thức ăn. Shabbat.
Cảm ơn Chúa vì mọi ngày đều là của Chúa, xứng đáng để thờ phượng Chúa, cũng như dâng cho Chúa. Như trong Cô lô se 2;16-17 có chép “Vì vậy, chớ có ai đoán xét anh em về của ăn uống, hoặc ngày lễ, hoặc ngày mặt trăng mới, hoặc ngày Sa-bát, ấy đều chỉ là bóng của các việc sẽ tới, còn hình thì ở trong Đấng Christ.” Những điều này bởi ân điển Chúa mà chúng ta đã được giải phóng và có hình ở trong Thân Thể Chúa. Kinh Thánh trong Hê bơ rơ 10:25 cũng có chép “chớ bỏ sự nhóm lại như mấy kẻ quen làm, nhưng phải khuyên bảo nhau, và hễ anh em thấy ngày ấy hầu gần chừng nào, thì càng phải làm như vậy chừng nấy.” Chúng ta cũng hãy giữ sự nhóm lại vì những ngày cuối cùng cũng đã gần rồi.
Biên tập bởi Mục Vụ Do Thái Lời Sự Sống Việt Nam.
Comments