Israel là một quốc gia Do Thái không có nghĩa là tất cả những người Do Thái tại Israel đều giống nhau. Nếu ai đó đã từng nghĩ rằng một quốc gia Do Thái có nghĩa là mọi người trông giống nhau, nói cùng thứ tiếng giống nhau, hoặc ăn cùng một cách ăn thì bạn có thể bị sốc.
Khi bạn đi bộ qua khu chợ ngoài trời Carmel ở Tel Aviv và bạn sẽ nghe thấy tiếng Nga, Ả Rập, Yiddish, Amharic, Đức, Tây Ban Nha và tất nhiên, cả tiếng Do Thái. Bạn sẽ ngửi thấy mùi của các loại thực phẩm từ Libya, Nga và Venezuela, và đôi mắt của bạn sẽ nhìn thấy những bao gia vị đủ các màu sắc, các màu vàng đỏ đặc trưng từ Trung Đông được bày trong những thùng gỗ lớn. Nếu bạn nói chuyện với một người bán trái cây, anh ta sẽ nói với bạn rằng anh ta dự trữ ba loại quả hồng tươi - loại mềm đối với người Nga, loại cứng đối với người Israel và loại trung bình đối với người Mỹ.
Trong khi bạn suy nghĩ về nguồn gốc cũng như xuất xứ của các loại trái cây ảnh hưởng như thế nào đến sở thích về khác nhau của từng nơi thì bạn có thể thấy một người phụ nữ quấn một chiếc khăn bông nhăn nheo có đính đồng tiền vàng ở cuối, theo phong cách Yemenite truyền thống. Tiếp theo, một người phụ nữ lớn tuổi trong bộ đồ lanh được ép hoàn hảo sẽ va vào bạn, cho bạn thấy một hình ảnh hoàn hảo về phong cách ở Berlin vào năm 1932.
Khi bạn đi mua sắm, bạn có thể nghe các các bài hát với nhịp điệu khác nhau, các quốc gia và các nền văn hóa khác nhau trên khắp thế giới. Thị trường thì bày bán một loạt các loại thực phẩm chế biến sẵn từ thịt bò Argentina, bánh ngọt Hungary cho đến các lựa chọn khác của Iraq. Bạn có thể ăn cá gefilte ở một góc, shish kebab ở góc tiếp theo, bạn có thể dùng tay không để ăn một số món ăn Ethiopia. Bạn có thể nghe thấy những lời cầu nguyện bằng hàng chục giọng và ngữ điệu khác nhau.
Điều gì đang xảy ra ở đây vậy? Nếu nhìn vào Kinh Thánh, chúng ta nhìn thấy dân tộc này nhiều lần bị lưu đày đi khắp nơi trên thế giới. Họ không vâng lời, họ bị đưa đi, họ được thương xót, Chúa lại đưa họ quay về. Không chỉ một lần mà nhiều lần như vậy.
Cho đến tận hôm nay Israel đã chứng kiến những người nhập cư từ Thượng Hải, Ấn Độ, Moscow và Nam Phi và từ nhiều nơi khác. Ê-sai 43:6 chép “Ta sẽ bảo phương bắc rằng: Hãy buông ra! Và bảo phương nam rằng: Chớ cầm lại làm chi! Hãy đem các con trai ta về từ nơi xa, đem các con gái ta về từ nơi đầu cùng đất,” Họ thật sự đã trở về từ khắp các góc đất.
Làn sóng người nhập cư đầu tiên đến Israel ngày nay bắt đầu đến vào năm 1882, từ những người nhập cư đến từ Nga. Lần nhập cư thứ hai, từ năm 1904-1914, được châm ngòi bởi sự gia tăng khác trong cuộc đàn áp người Do Thái Nga. Trong suốt những năm 1940, phần lớn người nhập cư đến từ châu Âu, và vì vậy truyền thống của Đức, Ba Lan và Nga rất hưởng tại Do Thái. Mối đe dọa của Đức Quốc xã đã đưa hàng loạt người Do Thái Đức, hay còn gọi là yekkes , đến Israel vào những năm 1930. Người Do Thái tại Đức đã để lại dấu ấn trên các tổ chức lớn của Israel. Bộ luật pháp lý dựa trên cơ sở của Đức, và các trường đại học cũng được thành lập theo mô hình của Đức. Những người nhập cư Đức đã thành lập các dàn nhạc, bảo tàng nghệ thuật và toàn bộ khu dân cư, chẳng hạn như Rehavia ở Jerusalem, nổi tiếng với những căn hộ sang trọng, gọn gàng và những cư dân mặc những chiếc áo sơ mi được ép hoàn hảo.
Sau Chiến tranh giành độc lập năm 1948, hơn 700.000 người Do Thái đã bị trục xuất khỏi các vùng đất Ả Rập. Bằng cách đi bộ hoặc thông qua Chiến dịch Magic Carpet , hàng chục nghìn người đã đến Israel. Những người Do Thái này có làn da sẫm màu, có bài hát khác nhau và thức ăn khác nhau.
Cùng lúc đó, những cuộc di cưu khác mang tên là Operations Moses, Joshua và Solomon - đã đưa người Do Thái từ Ethiopia đến Israel – Những người đầu tiên coi mình là hậu duệ của 10 chi phái bị lạc mất. Những người Do Thái này là người da đen, và họ nói tiếng Amharic, một chủng tộc mới và một ngôn ngữ mới đối với Israel.
Ngày nay đã và đang có nhiều bộ tộc khác từ khắp mọi nơi coi mình là hậu duệ của những chi phái bị thất lạc. Họ đã tìm cách trở về với nguồn cội của mình, mang theo họ là nhiều những nền văn hóa khác nhau. Tương lai của Israel ngày hôm nay luôn phụ thuộc vào khả năng hòa nhập của người nhập cư vào một xã hội sôi động và luôn thay đổi. "Người Israel" ngày nay là hình thức tương đối mới, và nhiều người nhập cư nắm lấy lý tưởng về sức sống thể chất, cam kết với đất đai và dân tộc Do Thái, và sự pha trộn độc đáo giữa sự dẻo dai và ngọt ngào đã hình thành nên đất nước.
Quả thật như “ Lời mà Ê-sai, con trai A-mốt, đã thấy về Giu-đa và Giê-ru-sa-lem. SẼ XẢY RA TRONG NHỮNG NGÀY SAU RỐT, núi của nhà Đức Giê-hô-va sẽ được lập vững trên đỉnh các núi, cao hơn các đồi. MỌI NƯỚC SẼ ĐỔ VỀ ĐÓ, và NHIỀU DÂN TỘC SẼ ĐẾN mà nói rằng: Hãy đến; chúng ta hãy lên núi Đức Giê-hô-va, nơi nhà Đức Chúa Trời của Gia-cốp: Ngài sẽ dạy chúng ta về đường lối Ngài, chúng ta sẽ đi trong các nẻo Ngài. Vì luật pháp sẽ ra từ Si-ôn, lời Đức Giê-hô-va sẽ ra từ Giê-ru-sa-lem. Ngài sẽ làm sự phán xét trong các nước, đoán định về nhiều dân. Bấy giờ họ sẽ lấy gươm rèn lưỡi cày, lấy giáo rèn lưỡi liềm. Nước nầy chẳng còn giá gươm lên nghịch cùng nước khác, người ta chẳng còn tập sự chiến tranh.” Ê-sai 2:1-4.
Thật như vậy và ngày đó đang đến và nói như người Do Thái rằng nguyện những ngày đó sẽ đến trong kỳ của chúng ta.
Biên tập bởi Mục Vụ Do Thái Lời Sự Sống Việt Nam.
Comments