Cũng vào ngày hôm nay trong lịch sử Do Thái, 14 tháng 5 năm 1948, David Ben-Gurion tuyên bố quốc gia độc lập, Israel ra đời. Trải qua hơn 2000 năm bị tản lạc trên khắp thế giới, nhưng vào ngày này họ có thể trở lại vùng đất vĩnh cửu mà Chúa ban cho họ với tư cách là một quốc gia.
Nhưng, ngay sau đó một ngày sau khi tuyên bố thành lập Nhà nước Israel, đất nước Do Thái lại phải đấu tranh với sự tồn tại của họ. Ngày 15/05/1948 liên minh quân sự do 8 nước Ả Rập gồm Ai Cập, Iraq, Syria, Jordan, Lebanon, Saudi Arabia, Yemen và quân đội giải phóng Arab (một lực lượng quân sự do Liên đoàn Ả rập xây dựng ở Palestine) đã cùng nhau liên thủ tấn công nhà nước Do Thái non trẻ. Người Do Thái bị bao vây tấn công không một đường lùi, họ bị dồn ra biển, dường như không một lối thoát… chính vào lúc đó, thật đúng như lời Chúa nói trong Thi Thiên 121:4-5 “Đấng gìn giữ Y-sơ-ra-ên Không hề nhắm mắt, cũng không buồn ngủ. Đức Giê-hô-va là Đấng gìn giữ ngươi; Đức Giê-hô-va là bóng che ở bên hữu ngươi.”
Trận chiến sinh tử của người Israel vào năm 1948 này được người Do Thái gọi là cuộc chiến giành độc lập hay là chiến tranh giải phóng. Đối với người Ả-rập, dầu họ là một liên minh hùng hậu, mạnh hơn Israel nhiều lần nhưng trận chiến này trong tiếng Ả-rập có tên là “Thảm họa” (al Nakba; tiếng Ả Rập: النكبة, "cuộc Thảm họa").
Liên quân Ả Rập bao vây và tấn công Israel từ nhiều hướng khác nhau. Syria và Lebanon tấn công Israel từ phía Bắc. Jordan và Iraq tấn công từ phía đông, Ai Cập tấn công từ phía nam. Quân đội giải phóng Ả Rập phối hợp với Ai Cập tấn công từ bờ tây.
Quân đội Israel phải đối mặt với một cuộc chiến không cân sức về quân số. Ngay khi cuộc chiến nổ ra, quân đội Israel có quân số chỉ khoảng 30.000 người, phải đối đầu với liên quân có quân số tới hơn 65.000 người.
Thua thiệt về quân số, nhưng người Israel lại nắm trong tay vũ khí vô cùng quan trọng đó là tinh thần chiến đấu quả cảm và quan trọng hơn hết là họ có Chúa. Họ gần như không có đường lui, thua trận đồng nghĩa với nơi sinh sống lâu nay sẽ không còn.
Quân đội Israel được tổ chức chặt chẽ, trang bị tốt, tinh thần chiến đấu tốt. Họ từ thế cửa dưới dần nắm thế chủ động trên chiến trường. Sau khoảng 10 tháng giao tranh ác liệt, thỏa thuận đình chiến giữa Israel và các nước Ả Rập lần lượt được ký kết từ tháng 3 đến tháng 7/1949.
Cuộc chiến kết thúc với chiến thắng thuộc về người Do Thái. Nhà nước Israel được thành lập với lãnh thổ riêng biệt. Như một kết quả của cuộc chiến tranh năm 1948, Israel kiểm soát toàn bộ lãnh thổ đã được dành cho họ theo Kế hoạch Phân chia và đa phần lãnh thổ dành cho người Ả rập cũng như một nửa thành phố Jerusalem thuộc quyền quản lý của Liên hiệp quốc. Cứ mỗi khi dân tộc này bị tấn công thì họ chiến thắng và mở rộng thêm phần lãnh thổ.
Người ta nói chiến thắng của người Do Thái như là một phép lạ, thật như vậy, một dân tộc bị tản lạc hơn 2.000 năm, vừa mới tuyên bố độc lập còn chưa kịp thành lập chính phủ, ổn định nhà nước thì đã bị liên quân hùng mạnh của 8 nước bao vây khắp mọi hướng nhưng họ đã chiến thắng.
Nếu dân tộc này không có Chúa thì họ đã không được như vậy. Nhìn vào các cuộc chiến của dân Do Thái trong thế giới hiện đại này chúng ta chỉ có thể nói quả thật có một Đức Chúa Trời và Ngài là Đức Chúa Trời có một và thật.
Biên tập bởi mục vụ Do Thái Lời Sự Sống Việt Nam
Comments