top of page
Tìm kiếm

TRŨNG Ê-LA NƠI VUA ĐA-VÍT ĐÃ CHIẾN THẮNG NGƯỜI KHỔNG LỒ GÔ-LI-ÁT.



Nằm cách Bết-lê-hem khoảng 23 km về phía tây, cách biển Địa Trung Hải khoảng 32 km về phía đông chính là thung lũng Ê-la hay Kinh Thánh gọi là trũng Ê-la. Đây chính là địa điểm mà xưa kia Đa-vít đã chiến thắng Gô-li-át trong một trận chiến tay đôi ngắn ngủi nhưng cực kỳ nổi tiếng trong Kinh Thánh. Chỉ bởi một trành ném đá cùng với năm cục đá Đa-vít đã giết chết Gô-li-át, một người khổng lồ đã làm run sợ cả đạo binh Israel trong bốn mươi ngày trước đó.


Thung lũng Ê-la nằm ở rìa phía tây của những ngọn đồi thấp hơn ở Giu-đe và là một tuyến đường du lịch quan trọng từ các thành phố ven biển đến trung tâm của xứ Giu-đa và các thành phố chính của nó là Bết-lê-hem, Giê-ru-sa-lem và Hếp-rôn.



Trước đó, người Phi-li-tin là một dân tộc Ca-na-an sinh sống tại Y-sơ-ra-ên trước khi dân Y-sơ-ra-ên đến. Vì không vâng lời Chúa nên dân Y-sơ-ra-ên đã không diệt hết những người Phi-li-tin ở đây nên sau này đã có những trận chiến giữa vòng họ trong phần lớn lịch sử của Y-sơ-ra-ên.


Thành trì của người Phi-li-tin nằm trên trục ven biển ở khu vực Gaza. Họ rất mạnh mẽ, có văn hóa và sở hữu sắt. Họ là những người công nghệ cao thời nay và đã làm tất cả những gì có thể để ngăn cấm Y-sơ-ra-ên lấy sắt và tiếp cận công nghệ của họ. I Sa-mu-ên 13:19 -22 có chép “Vả, trong cả xứ Y-sơ-ra-ên không có thợ rèn, bởi vì dân Phi-li-tin đã nói rằng: Hãy cấm người Hê-bơ-rơ rèn gươm và giáo. Hết thảy Y-sơ-ra-ên ai nấy đều đi xuống nơi Phi-li-tin đặng mướn rèn lưỡi cày, cuốc, rìu, và lưỡi hái mình; lại khi nào lưỡi cày, cuốc, chĩa ba, hay là rìu bị mẻ sứt, thì đi xuống đặng mài và sửa cái đót lại. Nên trong ngày tranh chiến, chẳng có gươm cũng không có giáo nơi tay của cả dân sự đi theo Sau-lơ và Giô-na-than; chỉ có cho Sau-lơ và Giô-na-than, là con trai người, dùng mà thôi.”




Vào thời điểm này trong lịch sử của Y-sơ-ra-ên, quân Phi-li-tin đang cố gắng vượt qua Thung lũng Ê-la để đến trung tâm của Giu-đa. I Sa-mu-ên 17:1-3 có chép “Dân Phi-li-tin nhóm hiệp các đạo binh mình đặng làm giặc; chúng hiệp tại Sô-cô, thuộc về xứ Giu-đa, và đóng trại tại Ê-phê-Đa-mim, giữa Sô-cô và A-xê-ca. Sau-lơ và người Y-sơ-ra-ên cũng nhóm hiệp, đóng trại tại trũng Ê-la, và dàn trận cùng dân Phi-li-tin. Dân Phi-li-tin đứng trên núi phía nầy, còn Y-sơ-ra-ên đứng trên núi phía kia; trũng phân cách họ.”


“Bấy giờ, có một người lực sĩ từ trại quân Phi-li-tin mà ra, tên là Gô-li-át, quê ở Gát; bề cao người sáu thước một gang….. Vậy, hắn ra đứng kêu la cùng đội ngũ Y-sơ-ra-ên rằng: …Hãy chọn một người trong các ngươi xuống đấu địch cùng ta. Nếu khi đấu địch cùng ta, hắn trổi hơn và giết ta, thì chúng ta sẽ làm tôi các ngươi; nhưng nếu ta trổi hơn hắn và ta giết hắn, thì các ngươi sẽ làm tôi chúng ta, và hầu việc chúng ta. …. Sau-lơ và cả Y-sơ-ra-ên nghe những lời của người Phi-li-tin, thì lấy làm hoảng hồn, sợ hãi lắm…. Người Phi-li-tin đi ra buổi mai và buổi chiều, tỏ mình ra như vậy trong bốn mươi ngày.” I sa-mu-ên 17:4-16.



Khi đó Đa-vít mới khoảng 16-18 tuổi mang bánh đến cho các anh của mình đang chiến đấu, Đa-vít nghe những lời sỉ nhục đó đã xin Sau-lơ ra trận để chiến đấu cùng với Gô-li-át. Bỏ qua mọi ngăn cản của các anh, sự sỉ nhục coi thường của Gô-li-át Đa-vít nói “Ngươi cầm gươm, giáo, lao mà đến cùng ta; còn ta, ta nhân danh Đức Giê-hô-va vạn binh mà đến, tức là Đức Chúa Trời của đạo binh Y-sơ-ra-ên, mà ngươi đã sỉ nhục. Ngày nay Đức Giê-hô-va sẽ phó ngươi vào tay ta, ta sẽ giết ngươi, cắt đầu ngươi, và ngày nay ban thây của đạo binh Phi-li-tin cho chim trời và thú vật của đất. Khắp thế gian sẽ biết rằng Y-sơ-ra-ên có một Đức Chúa Trời; và quân lính nầy sẽ thấy rằng Đức Giê-hô-va không giải cứu bằng gươm, hoặc bằng giáo; vì Đức Giê-hô-va là Chúa của chiến trận, và Ngài sẽ phó các ngươi vào tay chúng ta.” ( I Sa-mu-ên 17 : 45-47 ).


“Đa-vít thò tay vào túi mình, lấy một cục đá, ném nó bằng trành, trúng nơi trán người Phi-li-tin. Cục đá lọt thấu trong trán, Gô-li-át té úp mặt xuống đất. Như vậy Đa-vít thắng được người Phi-li-tin bằng cái trành ném đá và cục đá, đánh chết hắn mà không có gươm nơi tay. Đoạn, Đa-vít chạy lại, xông vào mình người Phi-li-tin, lấy gươm của hắn và rút ra khỏi vỏ, giết hắn, và cắt đầu đi. Dân Phi-li-tin thấy kẻ lực sĩ mình đã chết, thì chạy trốn.” ( I Sa-mu-ên 17 : 49-51 ).



Rất nhiều những bài học đức tin tại nơi trũng Ê-la này :


1. .Động lực của Đa-vít trong trận chiến là sự vinh hiển của Đức Chúa Trời và sự bảo vệ danh Ngài: “Khắp thế gian sẽ biết rằng Y-sơ-ra-ên có một Đức Chúa Trời” (1 Sa-mu-ên 17:46).


2. Trong thời niên thiếu làm người chăn chiên, Đa-vít đã biết phát triển nhiều kỹ năng. Anh ấy đã học nhạc, cách viết, cách sử dụng trành ném đá, cách chiến đấu để bảo vệ đàn chiên của mình, cũng như cách yêu mến Chúa và vâng lời Ngài.


3. Đức Chúa Trời đã sử dụng kỹ năng sử dụng trành ném đá của Đa-vít, cùng với tình yêu của anh dành cho Chúa, để đánh bại Gô-li-át.


4. Những kỹ năng mà David đã phát triển khi còn trẻ mà anh ấy đã sử dụng trong suốt cuộc đời của mình. Ông đã trung thành lãnh đạo dân tộc Y-sơ-ra-ên, truyền tình yêu dành cho Chúa trong vương quốc của ông, và viết nhiều bài Thi-thiên được sử dụng trong thời đại của ông và trong suốt lịch sử cho đến ngày nay.


5. Đa-vít biết rằng không phải kích thước vũ khí của chúng ta mà là kích thước đức tin của chúng ta vào Đức Chúa Trời mới là điều quan trọng. Vì vậy, anh ta bước vào trận chiến với đầy niềm tin, và tin tưởng Chúa sẽ cho anh ta chiến thắng.


Ngày nay nơi này vẫn còn truyền cảm hứng cho những khách hành hương đến thăm, để nhớ đến một chiến thắng của đức tin, một khởi đầu của vị vua vĩ đại Đa-vít trong tương lai.


Biên tập bởi Mục Vụ Do Thái Lời Sự Sống Việt Nam.


Yorumlar


bottom of page