Tiếng “Ho-sa-na" có gốc từ Tiếng Hy-bá-lai có nghĩa là “Xin hãy cứu " hay "Xin ban ơn cứu rỗi " và được lấy từ Thi thiên 118:25.
“Đức Giê-hô-va ôi! xin hãy cứu; Đức Giê-hô-va ơi, xin ban cho chúng tôi được thới-thạnh.” (Thi-thiên 118:25 )
Trong hội đường, lời kêu cầu này trở thành lời tung hô tôn vinh và chúc tụng Đức Chúa Trời hãy cứu giúp. Vào ngày lễ Đền Tạm , dân chúng làm thành đoàn cầm lá, họ vừa đi vừa hát Ho-sa-na .
“Đáng ngợi-khen đấng nhân danh Đức Giê-hô-va mà đến! Từ nơi nhà Đức Giê-hô-va chúng tôi đã chúc-tụng người.” (Thi-thiên 118:26 )
Câu Thi thiên 118:26 này ban đầu chỉ với ý định xin Chúa ban Phước cho những người hành hương tiến vào đền thờ. Nhưng rồi “Ho-sa-na" đã mất đi ý nghĩa nguyên thủy ban đầu là “Xin hãy cứu ", thay vào đó truyền thông sau này đã dần sử dụng Ho-sa-na với ý nghĩa thành lời tung hô vui mừng chiến thắng, là lời tôn vinh dành cho Chúa Jesus .
Khi Chúa Jesus vào thành Giê-ru-sa-lem, công chúng hoan nghênh và kêu lớn tiếng: "Hô-sa-na", tức là có ý cầu xin Chúa ban cho Đấng Mê-si cùng phước lành của Ngài (Ma-thi-ơ 21:9, 15; Mác 11:9-10; Giăng 12:13). Trong Thi Thiên 118:25, thì có ý là cầu Chúa cứu giúp. Khi giữ lễ Lều tạm ở đền thờ, đến ngày thứ bảy cuối cùng gọi là "Ngày Hô-sa-na Lớn", các thầy tế lễ đọc Thi Thiên 113:1- đến 118:1-, mọi người trong lòng vui mừng, thường đồng thanh kêu lớn tiếng "Hô-sa-na", giữa các tiếng hô thường cách nhau một khoảng thời gian ngắn.
Hội Thánh đời sau dầu quên mất ý nghĩa nguyên gốc, nhưng trong các bài thi ca vẫn còn dùng chữ Hô-sa-na. Cũng có nghĩa là vui mừng, nhảy nhót và khen ngợi.
Khi Hê-bơ-rơ 9:28 và Khải Huyền 7:9-10 được ứng nghiệm mà Chúa tái lâm, thì Y-sơ-ra-ên sẽ dự phần về tiếng kêu Hô-sa-na đó và reo lên "Phước cho Đấng nhân danh Chúa mà đến!" (Lu-ca 13:35; Thi Thiên 118:25-26; Ê-sai 12:1-3).
Biên tập bởi Mục Vụ Do Thái Lời Sự Sống Việt Nam